Bài đăng

Vô hạn hầm ngục - Chương 31: Thu thập kỹ năng

Kể từ khi nhận được chức nghiệp Nguyên tố sư, tôi đã quên mất nó. Tôi để chiếc đồng hồ vào túi đồ của mình và không bao giờ nhìn đến nó. Nhưng không ngờ mọi chuyện lại thành ra như thế này.  Như mọi khi, thành tựu bất ngờ sẽ đem đến cảm xúc hạnh phúc vô bờ. Quan trọng hơn, "Thu thập giả" là một chức nghiệp phụ. Không giống như chức nghiệp Nguyên tố sư, chức nghiệp này sẽ không ảnh hưởng tới cách chiến đấu của tôi. Tôi không muốn thay đổi cách chiến đấu liên tục như vậy. Dù sao đi nữa, việc được sử dụng kỹ năng của Orc Chúa, Nữ hoàng Wraith và các Chủ Tầng khác mà không cần phải sử dụng trang bị của chúng, chắc chắn là một món hời.  Chưa kể, kỹ năng bị động của chức nghiệp này rất thú vị. Mặc dù kỹ năng này có vẻ như phần lớn dựa vào may mắn, nhưng tích tiểu thành đại mà! Chỉ thêm chút cơ hội cũng quý rồi! Sau khi sắp xếp suy nghĩ, tôi lục túi và tìm chiếc đồng hồ. Mãi một lúc sau tôi mới tìm thấy nó. Chiếc đồng hồ nhỏ sáng lấp lánh với ánh sáng chói lóa từ những viên ng...

Vô hạn Hầm ngục - Chương 30: Chức nghiệp phụ

    "Tiến lên nào, Nguyên tố Cuồng Phong !"  Vừa hô lớn cái tên ngẫu hứng, tôi vừa phóng cây thương được bao bọc bởi quầng năng lượng khổng lồ. Như mọi khi, cách đặt tên của tôi khá đơn giản. Không sao, miễn tôi thấy thích là được. [Bạn vừa tung một Đòn chí mạng!] UỲNH!!! "Kuaaaak!"  "Kigik, Kuak!"  Ngay sau đó, tôi loạng choạng khi cơn chóng mặt bất ngờ ập đến.  'Chuyện gì xảy ra thế này?' - Tôi bối rối tự hỏi - 'Mình đã mất quá nhiều năng lượng ư?' Cố gắng giữ tỉnh táo, tôi cắn môi để vực dậy bản thân, và vội vã lấy ra một bình Hồi Mana Trung cấp. 'Ực ực!' Đúng là "đắt xắt ra miếng", 1.000 mana nhanh chóng đổ vào cơ thể và làm dịu cơn chóng mặt của tôi. Bình thuốc này được bán tại Cửa hàng với giá 500 vàng, tức là tương 1 triệu won. Dù tôi rất muốn tiết kiệm tiền, nhưng bây giờ không phải lúc.  Tên Dark Ratman đó chắc chắn vẫn còn sống, nguy hiểm vẫn cận kề. Tôi ngẩng đầu lên để xem thành quả từ cuộc tấn công của m...

Vô hạn hầm ngục - Chương 28: Tôi đã thay đổi, và thế giới đã đổi thay

 Bầu trời đã nhuộm đen. Bên dưới bầu trời nhân tạo thậm chí không có tí ánh sáng nào chiếu qua, hầm ngục, đã nuốt chửng tất cả những kẻ thách thức, tiếp tục há miệng như muốn tìm kiếm thêm con mồi. Từ bên trong, tiếng thét của người chết và mùi tanh của máu vẫn đang tỏa ra. [Con trai, sẵn sàng chưa?] Giữ trong tay ngọn giáo dài 3 mét, ông ấy quay lại nhìn tôi. Ông là một Anh hùng kỳ cựu, Anh hùng của nhân loại. Không chỉ ông, tất những người tề tựu ở đây để dọn hầm ngục đều giống vậy. [Vâng.] Đáp lại lời ông, tôi kiểm tra trang bị của mình trước khi bước vào hầm ngục. Một bộ giáp được làm từ Ngũ Sắc Kim, một chiếc găng tay sắt kỳ lạ phát ra hào quang dị giới, và một đôi ủng sẽ không bị tan chảy dù ở trong dung nham. Cuối cùng, trong tay tôi, một ngọn giáo trăng tinh khiết không bị ảnh hưởng bởi bóng tối. Cuối cùng. [Sharana, Ruyue, Peika, Dortu.] [Tôi đã sẵn sàng] [Hả? Cứ vào thôi. Tôi sẵn sàng để nổi loạn rồi] [Giải quyết cái hầm ngục buồn tẻ này nào! Rồi chúng ta có thể đi chơi!]...